Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

Review quán Nhất Nướng Lê Đức Thọ kéo dài

Hôm nay nhân dịp kết thúc chuỗi ngày ôn thi kết thúc môn vất vả của năm 3 đại học, hai con hí hửng rủ nhau đi ăn chơi đàn đúm. Địa điểm được chọn sẵn từ mấy tuần trước là quán Nhất Nướng ở Lê Đức Thọ kéo dài. 
5h kém chiều thi xong, cả lũ ở lại trường than thở về đề thi, sau đó 2 đứa mình và con Hảo tách nhóm đi ăn lẻ với nhau. Bắt xe 32 từ bệnh viện Bạch Mai, search đường các kiểu, xuống ở điểm đại học Thương Mại. Rồi đi lòng vòng hết con đường Lê Đức Thọ cũng chả thấy quán Nhất Nướng nào cả. Cuối cùng được một chị đi đường chỉ giáo cho mới biết được, quán Nhất Nướng Lê Đức Thọ kéo dài, thực chất không phải ở đường Lê Đức Thọ, mà nó ở Trần Vỹ, Cầu Giấy, Hà Nội, phía bên đường đối diện Lê Đức Thọ. Không biết nhân ở phương nào lại đi nghĩ ra cái tên đường "Lê Đức Thọ kéo dài" dễ gây hiểu nhầm thế không biết. :'(
Đúng là muốn được ăn ngon thì phải bỏ công sức, hơn 5h chiều đi, 7h mới tìm được quán ăn, cơ mà đúng như dự tính của mình. :D
Đi từ Hồ Tùng Mậu rẽ vào Trần Vỹ, phía bên tay phải là một dãy các quán ăn. Điều đặc biệt quán nướng nào cũng mang một cái tên rất đặc trưng "Nhất Nướng", kiểu như thương hiệu bị nhái ấy. Quán ở dãy này thì trông khá sang trọng, mang phong cách hiện đại, cao 5 hay 6 tầng gì đó. Từ phía ngoài nhìn qua cửa kính thấy được mấy dãy bàn xếp hàng dài, khá gọn gàng, nhìn có vẻ sạch sẽ. 
Đi tiếp gặp một ngã ba, tiếp tục đi thẳng, thì ở đây cũng có một dọc quán mang tên Nhất Nướng kéo dài nhưng ở phía bên tay trái. Quán ở đây thì mang hơi hướng cổ điển. Các dãy bàn xếp thẳng hàng, bên trên có mái che lợp tôn , một số bàn đặt được ngoài trời, gió thổi mát lạnh. Nói chung không khí quán khá thoáng đãng, gần với thiên nhiên, quán khá rộng rãi, chắc phải tầm 200,300 bàn gì đó (mình ước lượng không được chuẩn lắm) :D; phong cách khác hoàn toàn với mấy quán nướng phía trên, một điểm khác biệt đem lại lợi thế cho quán nướng ở đây.
Mình với con Hảo vừa vào quán đã được một nhân viên ân cần tới sắp xếp chỗ ngồi và mang một số đồ ăn kèm ra trước gồm 1 đĩa dưa chuột, 1 đĩa dưa chua, 1 đĩa bánh mỳ thái miếng mỏng kẹp bơ, 1 đĩa rau diếp cá, xà lách với bún và 2 thanh tre xôi (gọi theo đúng ý hiểu xôi được nhét gọn vào thanh tre, nướng lên rồi ăn ). 
Liền ngay sau đó, có một em giai mang menu tới cho bọn mình gọi đồ. Mình do lần đầu đi ăn đồ nướng nên như một tờ giấy trắng, nhường hết phần order cho con Hảo. Theo kinh nghiệm 4,5 lần đi ăn ở quán này với gấu, nó gọi 4 đĩa thịt như mọi lần trước, gồm 1 đĩa thịt lợn ba chỉ, 1 đĩa bò sốt vừng cay, 1 đĩa bò cuốn nấm kim và 1 đĩa ba chỉ nướng tảng. Đến tiết mục gọi nước, mình mới ngó menu, hơi thất vọng khi toàn đồ uống đóng lon, buồn, đồ lon không tốt cho sức khỏe. Có bia là ngon cơ mà không dám đụng. :D
Đợi tầm 5-10p gì đó thì đồ ăn mang lên. 2 đứa tập trung chuyên môn đánh chén. Trong lúc ăn, nhân viên của quán sẽ đi lại để kiểm tra thêm than hoa cho bếp hay đổi vỉ nướng cho khách, hoặc nếu khách có yêu cầu có thể được đáp ứng nhanh chóng. Nói chung thái độ phục vụ khá oke.
Sau khi đã ăn uống no say, kết luận món ngon nhất vẫn là bò cuốn nấm kim chi. 2 đứa 4 đĩa ăn không hết, còn gần như nguyên xi đĩa thịt lợn ba chỉ. Món ba chỉ nướng tảng nướng có vẻ khó chín đều, ngoài cháy trong vẫn sống, ăn có vị tanh tanh nên mình không ưng cho lắm. Còn bò sốt vừng cay cũng khá ok nhưng thích nhất vẫn là bò cuốn nấm kim chi. Đơn giản vì mình thích nấm kim chi, ăn ngon, không ngấy. À bánh mỳ nướng ngọt quá, mình không ăn được, rau mướp bao tử nướng có vẻ cũng không hợp vị. Rau thì hợp với luộc hơn.
Kết thúc tính tiền, 40k/1 đĩa thịt, 1 lon bò húc 15k, 1 lon nước cam 12k, với 1 đĩa dưa chuột 10k, 1 đĩa bánh mỳ 10k. Tổng thiệt hại 107k, no căng bụng, còn thừa nguyên 1 đĩa thịt, 2 thanh tre xôi vừa kịp thử vị, bụng no căng không cho phép nhét thêm vào nữa.
Nói chung ăn ở đây khá ok, giá cả vừa phải, phục vụ cũng khá nhiệt tình, chiều lòng khách. Cơ bản khách là bọn mình cũng dễ tính. :D. Có một điều mình tiếc là ít rau, ăn nhiều thịt rất ngán, nếu có thêm đĩa rau luộc hay rau xào gì đấy thì tuyệt hảo, hehe. 





Thứ Tư, 4 tháng 5, 2016

Review phim chú ngựa Khumba

Ngay tiêu đề phim hẳn đã biết nhân vật chính là chú ngựa Khumba, trong phim tên Khumba có nghĩa là skin - da. Chú ngựa này khi sinh ra đã có một sự khác biệt so với những con trong đàn. Khumba chỉ có 1 nửa thân trên là có vằn, hơn nữa khi chú ngựa này vừa ra đời nhưng trời lại không mưa. Mẹ Khumba khó nhọc sinh con ra, sức khỏe suy yếu, không lâu sau thì qua đời. Trước lúc ra đi, biết được nỗi lòng tự ti vì sự khác biệt của Khumba, bà đã kể về nguồn gốc của loài ngựa vằn cũng chính là nguyên nhân bà đặt tên con là Khumba - có nghĩa là da, nhằm khuyến khích cậu trở nên tự tin và mạnh mẽ hơn dù ngoại hình có sự khác biệt trong loài. Loài ngựa trước kia đều chỉ có da trơn, không có một chiếc vằn nào cả. Một ngày nọ, có một chú ngựa, trong lúc đi tìm kiếm nguồn nước, vô tình lội qua một cái hồ, sau khi lên bờ, những chiếc vằn liền xuất hiện. Điều đó đã khiến chú ngựa trở nên khác biệt, tuy nhiên cậu lại không bị ghẻ lạnh như Khumba mà cả đàn đã lấy chú ngựa vằn đó làm hình mẫu và theo bước chân cậu, lội qua cái hồ để trở thành những con ngựa vằn như ngày nay.
Tuy nhiên, Khumba còn quá nhỏ, không thể hiểu hết ý nghĩa câu chuyện mẹ cậu kể. Cậu luôn khát khao giá mà mình có đủ vằn thì tốt biết mấy.
Rồi một ngày, có một con bọ ngựa đã vẽ lên cát những dấu hiệu với những hình thù kỳ lạ về một hồ nước nào đó. Khumba chợt nghĩ tới cái hồ nước thần kỳ trong câu chuyện mẹ đã kể cho cậu nghe, cái hồ mà chỉ cần tắm mình trong đó, những chiếc vằn sẽ xuất hiện. Nếu tìm được nó, cậu sẽ thực hiện được ước mơ của mình, sẽ không còn ai trêu trọc Khumba là con ngựa chỉ có một nửa là vằn, cậu sẽ không còn là con ngựa khác biệt so với đàn và rồi cậu sẽ sống tự tin và hạnh phúc hơn trước.
Với niềm tin như vậy, Khumba đã rời bỏ nơi mình gắn bó bấy lâu để đi tìm cái hồ nước thần kỳ đó. Trên đường đi cậu đã gặp một con chim nói rất nhiều hay lải nhải suốt  ngày và một cô trâu tốt bụng (chả biết phải trâu không, thấy có 2 cái sừng :v ) và họ đã trở thành những người bạn tốt, giúp đỡ Khumba rất nhiều trên đường đi tìm hồ nước. Trên đường đi tìm lại những chiếc vằn của mình, Khumba đã phải đối mặt với một con báo hung dữ tìm mọi cách để ăn thịt cậu. Con báo giết Khumba vì theo lời tiên tri, sẽ có một con ngựa chỉ có một nửa là vằn được sinh ra đời, con báo nào mà giết chết được con ngựa đó sẽ trở thành con báo mạnh nhất.
Và sau bao khó khăn, chú ngựa Khumba cuối cùng cũng tìm được hồ nước thần kỳ đó. Khumba đã dũng cảm đối mặt với chết chóc khi cái hồ nước đó lại nằm bên trong hang ổ của con báo. Một chú ngựa bé nhỏ vậy mà chiến thắng được con báo gian ác, tất cả là nhờ vào sự thông minh nhanh trí của Khumba, bình tĩnh chiến đấu với kẻ thù không để run sợ lấn át lý trí. Sự biến chuyển của Khumba là một điều rất đáng khen ngợi, nhìn lại trước kia, Khumba - một chú ngựa luôn tự ti, mặc cảm vì sự khác biệt của mình, nhút nhát và không có tài năng.
Nhờ Khumba mà những con ngựa trong đàn và những con vật trong vườn thú cũng đã dám thoát khỏi cái hàng rào của sự sợ hãi, vươn mình ra thế giới bên ngoài, tìm kiếm nguồn nước mới dồi dào hơn, tìm kiếm sự tự do bấy lâu nay chúng khao khát.
Cái kết của câu chuyện rất có hậu, Khumba tìm được bản thân mình, lấy lại được tự tin, sự khác biệt đối với các bạn trong loài bây giờ không còn là vấn đề nữa. Còn những con vật khác cũng tìm được tự do, tháo được cái xiềng xích giam cầm chúng bấy lâu nay. Cái kết mang lại cho người xem nhiều cảm xúc. Ngẫm lại bản thân, mỗi người rút ra cho mình nhiều điều, nhiều bài học quý giá. Riêng tôi, tôi thấy yêu bản thân hơn, tự tin và hạnh phúc với những gì mình đang có cho dù mọi người có đánh giá như thế nào về tôi, về ngoại hình, về học vấn, về công việc... Trước đây tôi luôn mặc cảm về đôi chân không được thon gọn cho lắm, chiều cao hơi khiêm tốn, rất tự ti khi đi ra ngoài, luôn cảm nhận có ánh mắt khinh khỉnh của mọi người khi nhìn mình. Đã trải qua một thời gian buồn như vậy, sống khép kín như vậy.... Cuộc sống cứ tiếp diễn tẻ nhạt như vậy, cho tới một ngày tôi tìm ra chân lý cuộc đời, về hạnh phúc tự thân, về ý nghĩa cuộc sống. Cuộc sống vốn công bằng, hãy tự hài lòng với những gì bố mẹ ban cho, một thân hình tròn, một chiều cao khiêm tốn tuy nhiên tôi lại có một sức sống mãnh liệt. Từ nay tôi sẽ sống hết mình, sống yêu đời, yêu bản thân, yêu gia đình và yêu thương mọi người xung quanh. Tôi chạy bộ, ăn uống điều độ, mua quà cho bố mẹ, hăng hái giúp đỡ bất kỳ ai mà chẳng vì một mục đích nào cả. Bây giờ cuộc sống của tôi rất tốt, rất hạnh phúc và tràn ngập màu hồng, luôn mỉm cười dù mọi chuyện phía trước diễn ra như thế nào. :D