Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Những bài học nhận được sau khi xem phim One Piece

Ban đầu mới nhìn thấy mọi người tag "#one piece" trên face, rồi hội những người thích one piece, lượt like, share, comment rất nhiều mình cứ ngỡ one piece là bánh chocopie. Không ngờ loại bánh ngọt này lại được yêu thích đến như vậy, cũng ngờ ngợ, thấy điêu điêu nhưng do đầu óc giản đơn nên mặc kệ cũng chả tìm hiểu cách nghĩ của mình là đúng hay sai, cho qua luôn. :v
Đến cái lần đọc được status của một đứa bạn trên face chia sẻ ảnh hai chị em đang cùng xem one piece. À, cái tên phim nghe quen quen, lúc này mình mới lên mạng search, hóa ra anime. Sặc, trước cứ nghĩ bánh chocopie cơ, tại tên cũng giông giống nhau, haha.
Rồi con Dương tới nhà mình, nó tiêm nhiễm vào đầu óc mình toàn thứ kiểu như là: xem one piece đi hay lắm, ý nghĩa lắm, bla bla. Cũng dự định xem, cơ mà xem được mấy tập đầu nản, bỏ, xong lại xem tiếp, lại nản, bỏ, xem tiếp tới đoạn Luffy cùng Zô zô, Nami, Sanji đánh nhau với đối thủ nặng ký trên một hòn đảo nào đấy. Diễn biến vô cùng gay cấn, hình ảnh đẹp mắt, âm thanh sống động, tất cả khiến mình thích thú vô cùng. Có lần xem liền gần trăm tập. Từ con số 0 để tới tập 533 hiện nay là một quá trình gian khổ, thú vị có, nản có, vui có, buồn có, cười có, nước mắt cũng không ít. Qua những tập phim cũng nhận ra vô số điều về con người, về tình bạn, về cuộc sống.
Hôm trước xem tới đoạn cả nhóm hải tặc mũ rơm gồm 9 thành viên: Luffy, Zozo, Sanji, Nami, Robin, Usopp, Chopper, Franky và cuối cùng là Brook bị ông Kuma-thất vũ hải chia cắt, cho mỗi người bay tới một đảo. Giờ mới nhận ra có tổng cộng 9 thành viên, đúng con số 9 hoàn mỹ mà mình yêu thích, chả liên quan. :v
Luffy bị đưa tới đảo phụ nữ, ở đây gặp nữ hoàng Hancock. Với tính cách trẻ con, tốt bụng, không ham tài sắc của mình, Luffy đã quyến rũ được Hancock. Nàng tình nguyện giúp đỡ Luffy tới được nhà tù nơi giam giữ anh trai mình là Ace. Tình thân anh em đã bồi đắp thêm sức mạnh, sự kiên cường cho Luffy. Để di chuyển từ ngoài vào được bên trong nhà tù, rồi xuống các tầng, và tới được tầng 6, Luffy đã phải trải qua rất nhiều trận chiến ác liệt, sức suy kiệt, có lần do trúng quá nhiều độc, ngất xỉu, lâm vào cảnh ngàn cân treo sợi tóc. Nhờ ý chí kiên cường và lòng ham muốn nhất định phải cứu được Ace, cùng với sự giúp đỡ của đồng đội trong ngục tù, Luffy đã sống sót trở lại, vẫn hướng tới một mục đích duy nhất lúc này là cứu được anh trai của mình. Tình anh em thật thiêng liêng, khiến người ta ngưỡng mộ.
Buồn thay, khi Luffy tháo được còng tay cho Ace nhưng ngay sau đó, trong lúc chạy trốn khỏi pháp trường, Luffy đã phải tận mắt chứng kiến anh trai của mình bị giết chết. Nỗi đau tột cùng của sự mất mát, anh trai duy nhất Ace đã chết, cùng với những vết thương chằng chịt trên da thịt mà Luffy phải hứng chịu qua các trận đánh trong nhà tù, cơ thể ngất đi, ý thức bị mất đi. Đó chắc chắn là một nỗi đau đớn vô cùng, bản thân Luffy đã cố gắng rất nhiều, vượt qua giới hạn của bản thân để giữ cho mình tỉnh táo vì mục đích cứu anh trai Ace. Nhưng lúc này, việc Ace chết đi, Luffy như mất tất cả, ý nghĩ lúc tỉnh dậy sau đó là chết đi và tự trách mình kém cỏi không cứu được Ace. Luffy điên cuồng, mất đi lý trí, trong đầu luôn hiện lên hình ảnh cuối cùng về cái chết của Ace. Cả thế giới dường như sụp đổ. Tưởng chừng đến thế là hết.
Nhưng một con người kiên cường đến thế, sao có thể gục ngã dễ dàng như vậy. Người bạn tốt đã khiến Luffy hiểu ra mình vẫn cần sống mà đạt được ước mơ trở thành vua hải tặc, và ước mơ đó sẽ được thực hiện cùng những người bạn kia của mình. Đó là Zozo, là Sanji, là Nami, là Chopper, là Robin, là Usopp, là Pranky và là Brook. Những người bạn tốt đã sát cánh cùng Luffy qua các trận chiến sinh tử, vui buồn cùng có nhau, cùng giúp đỡ, không bao giờ sợ chết mà bỏ mặc đối phương. Tình bạn thật đáng khâm phục. Chợt nghĩ đến bản thân mình. Những người xung quanh mình, bạn bè của mình. Mình cũng đang có những người bạn như vậy, chơi với nhau không toan tính, thỉnh thoảng giẫn dỗi rồi lại làm lành. Thực sự mình rất may mắn, hì.
Cuộc sống đôi khi có những người yêu thương mình mất đi, tim rất đau, tuy nhiên bản thân vẫn cần sống, sống cho thật tốt vì vẫn còn người khác luôn dành tình cảm, tình yêu vô điều kiện cho mình. Cuộc sống là bể khổ, cần mạnh mẽ, luôn lạc quan trước mọi tình huống, và trở thành một người hạnh phúc, đem niềm vui đến cho mọi người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét