Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

Thầy Khúc!!!

      Thầy Khúc Thế Anh, sinh năm 90, cựu sinh viên lớp ngân hàng 50b, khoa tài chính ngân hàng, trường đại học Kinh tế quốc dân, nay lại là giảng viên trường đại học kinh tế quốc dân. 
      Nhớ cái lần đầu tiên gặp thầy là ở đám cưới chị gái. Trước kia cũng có nghe qua mấy bà cùng phòng kể về thầy Khúc, về cái lạ, về ngôn ngữ nói chuyện khác người của thầy. Mà mấy bà còn tỏ ra không thích tính cách quái ấy chứ. Mình nghe thì biết thế, cũng không nghĩ gì nhiều. Vì chưa gặp người khác, chưa tiếp xúc, không thể đánh giá chỉ qua lời kể như vậy. Nay có dịp gặp người thật việc thật. Ấn tượng đầu tiên đã đoán được thầy là một người cvô cùng hướng ngoại. Vừa vào cổng nhà bà nội mình, gặp mình đứng đấy. Ông hỏi có phong bì không, cho anh xin mấy cái. Ở quê mình thì không có tục chủ nhà phải chuẩn bị sẵn phong bì, ai mừng thì tự chuẩn bị. Chắc ông không biết, mình đáp: "Không có anh ạ!" Cứ tưởng thế là xong, đang định vào nhà, ai dè, ông kéo lại, bảo thế chạy đi mua có anh mấy cái. Híc, gặp người lạ, mà đã sai bảo. Ờ thì nhờ, cơ mà mình cũng hơi shock văn hóa. Đứng ngẩn ra rồi một lúc rồi cũng phải chạy về nhà lấy cho ổng mấy cái phong bì. Nói chung lần đầu tiên gặp chỉ nói có mấy câu đấy thôi, giúp ông lấy cái phong bì, kết thúc lần chạm mặt thứ nhất như vậy.
        Rồi sau mình bước vào năm 2, học chuyên ngành. Môn ngân hàng thương mại lại chạm mặt thầy Khúc lần hai. Lần này thầy chính thức trở thành thầy giáo của mình. Một ngày làm thầy, cả đời làm thầy mà :v, Buổi đầu tiên học ông ấy, ấn tượng khó phai. Thầy mà đến sớm hơn cả sinh viên, chờ đến đúng giờ vào lớp để điểm danh, muộn 1 phút cũng không điểm danh lại. Mình may mắn thời đấy còn chăm chỉ học hành, đi học đầy đủ, đúng giờ. Lúc thấy thầy hùng hổ vô lớp mình cũng đã nhận ra người quen, nhưng chắc thầy không nhớ mình, vì gặp có 1 lần, mà thời gian cũng khá lâu rồi. Vậy mà khi điểm danh đến tên mình, ông ngưng lại, hỏi hình như em cái Yến, xong lẩm nhẩm: "Chắc không phải, nó học tài chính doanh nghiệp cơ mà." Xong ông lại ngờ ngợ, hỏi mình :"Em Yến phải không?". Mình đáp: "Dạ, đúng ạ." Bất ngờ, trí nhớ thầy thật tốt, đến họ tên mình là gì cũng nhớ, dù mới gặp có một lần, chả bù cho đứa gặp mười lần cũng chả nhớ nổi cái tên người ta. :v
Học thầy Khúc, một trải nghiệm mới lạ, bựa nhưng mà cũng vui. Cả lớp tràn trề sức sống, cơ mà phải nhịn cười. Không cười "khả ái" là bị ăn phạt tiền ngay. Ông đưa ra những cái luật rất chất: nào là nam không được phép ngồi với nam, vì tài nguyên con trai trong lớp có hạn nên phải phân bổ đều, ai vi phạm phạt tiền; nào là nam không được nói chuyện với nam, nữ nói chuyện với nhau thì thoải mái, :v, rồi thì không được cãi thầy, không được cười khả ố trong lớp,... Còn cười khả ố là cười thế nào thì do thầy quyết định. Nói chung ấn tượng lạ, sốc, cũng thú vị.
      Chắc vì là em cái Yến nên thầy cũng ưu ái đôi chút, điểm cho cũng thoáng hơn, cũng không bắt nạt mình. Mấy đứa trong lớp bị thầy trêu, dọa trừ điểm các kiểu, nhưng mình thì sóng êm, bể lặng. Nghỉ học thì nhắn tin facebook xin phép là xong, không lo bị trừ điểm, hehe. Điểm chuyên cần, giơ tay có 1 lần cũng được 10, trong khi bọn trong lớp thì không được, mình đoán ông có tác động chút xíu, hehe.
       Đứng dưới góc độ là sinh viên của thầy Khúc, cũng thấy khá là quý thầy. Ông thương sinh viên, tâm huyết và nhiệt tình với sinh viên. Cũng có học thêm ông vài buổi các môn khác, ấn tượng với trí nhớ siêu tốt của ổng. Hầu như ai trong lớp mình, ổng cũng nhớ tên, nhớ mặt hết trơn. Ngưỡng mộ, thiệt ngưỡng mộ nha.
        Rồi bước sang sinh viên năm 3, lại gặp thầy hai lần do đi trả tiền hộ lão Yến. Bận không về được đám cưới bạn, nhờ ông Khúc mừng hộ, mình thì đi trả nợ thay. Gặp thấy thầy dễ gần, nhiệt tình hỏi han, chỉ bảo mình. Tiện đang có vướng mắc về luận văn, inbox face hỏi thầy. Hỏi gì thầy cũng nhiệt tình trả lời, lại còn trả lời rất nhanh ấy. Đến ngày gần nộp luận văn mà thầy hướng dẫn của mình mới chỉ sửa bài cho có 1 lần, mình lo bài chất lượng không được tốt, điểm cũng không được cao. Lại inbox hỏi thầy Khúc, ông cũng giải quyết giúp mình luôn. Không nghĩ mình lại may mắn thế, khi gặp được những con người tốt bụng như vậy. giúp đỡ người khác không toan tính. Mới vừa có con Hảo, nay thầy Khúc, cảm thấy cuộc sống rất thú vị. Cho đi, cho lại, mọi vấn đề có thể giải quyết nhanh chóng. Hai con người này đáng cho mình học hỏi rất nhiều điều. Yêu! ....Bắn tim, hehe.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét