Sáng nay lên trường nộp đơn xin phúc khảo môn học. Đây cũng là lần đầu tiên mình đi phúc khảo như vậy. Nghĩ lại cũng có kha khá những lần đầu tiên từ khi bước chân vào đại học tới giờ, nào là lần đầu tiên đi thầy, mang tiếng là người mất tiền nhưng mình lại vô cùng chật vật mới đưa được quà tới tận tay thầy thể dục, may mắn cũng qua được, tưởng tạch rồi chứ. Lần đầu tiên nữa là việc đi làm thêm. Mình làm phục vụ ở quán cafe tưởng chỉ là nhân viên bưng bê, ai dè làm từ a tới z chỉ thiếu cái đi mua nguyên liệu về chế biến thôi :v. Đấy cũng là một trải nghiệm khó quên, nhờ nó mà mình đã trưởng thành hơn rất nhiều, biết cư xử đúng mực hơn, biết trân trọng đồng tiền mồ hôi nước mắt mới có được, lại còn quen được một số người, được nghe những câu chuyện tưởng như chỉ có ở trên phim, và lại còn biết pha chế nhiều đồ uống nữa. Tiếp theo là lần đầu tiên đi học tiếng Nhật, được học ở viện đào tạo sau đại học của Bách Khoa luôn, học được tầm 3 tháng thì bỏ, biết được vài chữ bập bõm. :v. À còn lần đầu đi xe máy nữa, ban đầu cũng sợ sợ, lo lo, cơ mà kích thích ghê người, mặt hớn hở, kiểu phê vãi chưởng như say rượu vậy. :v
Thôi không lan man nữa, vô vấn đề chính lần đầu tiên tới công ty chứng khoán nào.
Chuyện là chiều nay có buổi học môn thị trường chứng khoán 2. Sáng mình lên thư viện rồi đi phúc khảo về, tiện đường lại ghé qua Thành Đô ăn kem với sữa chua cho sướng cuộc đời, mà công nhận ăn kem mùa lạnh là ngon nhất, nhắc tới lại thèm rồi. :v. Vậy nên mới về nhà muộn, ăn trưa xong, nghỉ ngơi rồi định đi ngủ để dưỡng sức chiến đấu 5 tiết chiều nay. Ngồi nghịch 1 chút mới vào facebook, lướt lướt, tự dưng đọc được thông báo của thằng Hoàng lớp trưởng post bài trong group lớp từ 2h trước, mới lật đật lên xem, biết đâu thông báo nghỉ học chiều nay, sướng. :v
Đọc qua bất ngờ, chiều nay 3 tiết chứng khoán được thay bằng buổi đi thực tế ở công ty VN Direct, sung sướng tột cùng, không phải học lý thuyết là vui rồi. :D. Vậy là vui tới mức không cần ngủ trưa, search tìm đường bus từ trường tới công ty VN Direct mà mất nguyên cả giờ ngủ nghỉ buổi trưa này.
Học 2 tiết đầu nóng lòng tới giờ tan để bắt ngay xe bus tới đó. Cuối cùng mình vs con Hảo và 1 bạn nữa quên tên mất tiêu rồi, sau 2 chuyến bus cũng tới được nơi vừa vặn với giờ thông báo trên face, còn sớm hơn cả những đứa còn lại đi xe máy cơ. Hô Hô, giỏi thế chứ lị.
Đứng ngoài chán, mình rủ bọn nó vào trong ngồi, bọn nó còn ngại mãi mới vào cơ. Ngồi chờ 1 lúc, hóng linh tinh, nhìn chán chê cái phòng, có bàn lễ tân, có bàn mở tài khoản chứng khoán, nhìn cũng hay hay, cũng ngắm luôn mấy người trong phòng, có mấy anh đẹp giai phết, cứ lượn qua lượn lại mình không nhìn lại bảo không biết thưởng thức cái đẹp, haha.
Xong cuối cùng lớp mình cũng tới, tưởng được đi tham quan luôn, ai dè lại phải chờ giáo viên hướng dẫn tới. Bọn mình chắc tầm 60 con người bị xua vào bên trong có tầm 20 ghế ngồi, phía trước là bảng giá chứng khoán, lúc nhúc chen nhau, nóng kinh người. Cái bảng giá chứng khoán bé xíu, chỉ to bằng 2 cái laptop hơn tí, số bé xíu nhảy liên tục trên màn hình, nhìn lác hết cả mắt. Mình đứng dậy đi lòng vòng thăm thú, đến hóng một bà cũng già già rồi đang nói chuyện với giao dịch viên, chắc để mở tài khoản chứng khoán mới, hay chăng đầu tư chứng khoán mới... Chả biết nữa, mình vẫn còn gà mờ lắm. Hóng được tí thì hết chuyện, lại đi lòng vòng trong phòng, còn nghe được mấy anh nói chuyện với nhau, đánh mắt về đám sinh viên bọn mình cười, bảo: "Khách hàng tiềm năng đấy". :v Chết mắc cười.
Rồi một chị thấy bọn mình ồn ào quá mà cô bảo kê chưa tới nên định đuổi lên tầng trên ngồi cho dưới đây được rộng chỗ. Bọn mình ngồi nói chuyện chả khác gì cái chợ, người khác nhìn vào không hay, mình hiểu mà. :v
Chị ấy vừa bảo xong thì cô giáo tới, bọn mình lên tầng 6 để nghe chia sẻ của mấy anh chị trong công ty này. Thang máy bé xíu, chỉ đủ nhét tầm 6,7 người thôi, duyên số mình lại là người cuối cùng. Các bạn còn lại đi thang bộ lên sau. Những người đi thang máy lên trước tìm chỗ ngồi thoải mái, bọn còn lại đông quá so với số ghế ngồi quanh bàn hội nghị nên phải chen chúc nhau nhìn như dân tị nạn ấy.
Sau khi đã ổn định xong, 1 anh lên chia sẻ về câu chuyện anh ấy bắt đầu tham gia thị trường chứng khoán như nào, rồi thì nghề môi giới gặp những rủi ro ra sao, áp lực ra sao, nhưng kiếm được tiền nhiều như thế nào,... Anh này thì mình không ấn tượng lắm, không thấy gần gũi, vẫn kiểu xa vời, con nhà người ta ấy. Anh cũng kể là năm 2008 thì phải, thị trường chứng khoán đạt đỉnh điểm rồi lao dốc, anh ấy bị thua lỗ hàng tỉ đồng, mà khi ấy anh mới đang là sinh viên thôi. Nghe vậy chả xa vời thì sao nên không ấn tượng là phải. Anh nói được tầm 30p có việc bận phải đi.
Sau đó 1 chị lên pờ rồ về công ty chứng khoán VN Direct, về bài hát truyền thống của công ty, về sự trẻ trung, sự thân thiện của con người nơi đây, lịch sử hình thành và phát triển công ty,... vân vân và mây mây, nhạt quá mình không ngồi yên được, ngó bên này lại ngoáy bên kia. Lúc thì gục trên mặt bàn, lúc lại sờ điện thoại, lúc lại ngồi xoay ghế, lúc lại quay xuống bên dưới nhìn con Hảo, con Cầm 1 cái, nói vu vơ vài câu, à còn sờ tóc bạn Linh, bị bạn mắng không cho sờ tiếp,...
Buổi nói chuyện tưởng nhạt nhẽo, ai dè cái hay ở phần sau.
Anh cuối cùng lên sàn, chia sẻ tiếp về bản thân, nhưng không phải cái gì quá cao sang như anh đầu tiên. Mình ấn tượng mãi về giọng nói, cách nói chuyện của anh ấy, có cái gì rất quen thuộc, rất tếu, giống vlog Huyme. Tuy có chút lỗi về ngọng L với N và nói vài từ không rõ, cơ mà lỗi nhỏ, mình là con người dễ tính nên bỏ qua. :v
Nghe anh ấy chia sẻ, mình đã lóe chút gì đó định hướng của bản thân, tiến thân vào một ngành còn non trẻ của Việt Nam, cơ hội nghề nghiệp, cơ hội thăng tiến rộng mở. Giờ ngẫm lại thấy mấy thầy cô hay nhắc nhở sinh viên bọn mình phải hiểu biết về thị trường chứng khoán, phải tìm hiểu kỹ về nó, phải tìm hiểu thực tế là có lý do riêng. Thực sự anh ấy nói không nhiều nhưng lại có thể làm thức tỉnh niềm đam mê trong bản thân mình. Nghĩ lại thì mình cũng là một người ưa mạo hiểm, ưa sự mới mẻ, và không thích bị gò bó, rất phù hợp với môi trường này, mình có thể tự do về thời gian, tuy nhiên lại kiếm được rất nhiều tiền. Lợi ích đi kèm rủi ro cao, để giảm thiểu nó, mình cần có kiến thức sâu, cần giỏi phân tích, còn cái gọi là giác quan thứ 3 trên thị trường chứng khoán thì sau đi đầu tư, tiếp xúc nhiều ắt hình thành. Cứ phải lạc quan lên chứ, đời mà. :v
Sau khi kết thúc buổi nói chuyện kín, bọn mình được đi tham quan mấy phòng trong công ty, đâu đâu cũng thấy máy tính, mỗi người ôm 2 cái, nhìn thật là choáng váng. :v, à mình còn ngó được cả cái WC của công ty cơ. :v
Giờ mình đã về tới nhà và ngồi trên giường , cảm xúc vẫn còn nguyên xi nên phải ôm luôn máy tính, đánh chữ để ghi lại những cảm xúc vừa trải qua, háo hức có, mới lạ có, tò mò có, hứng thú có, buồn chán có, bùng cháy có vì sợ để ngày mai, ngày kia cảm xúc đó lại phai dần, không lưu đủ lại được thì phí, hì hì. :D
Hết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét